- 5 v. cf. kū. [T. kūyu, K.kūgu, M. kūvu.] intr. 1. To crow, as a cock; toscream, as a peacock; to cry, as a cuckoo or birdsin general; பறவைகூவுதல். கூவின பூங்குயில் (திருவாச. 20, 3). 2. To call out, whoop, halloo;சத்தமிடுதல். 3. To trumpet, as an elephant;யானை முதலியன பிளிறுதல். கூங்கைமதமா (பரிபா.10, 49). 4. To cry out for help; ஓலமிடுதல். வந்தவீரன் கூவிய சசியைநோக்கி (கந்தபு. மகாகாளர். 6).--tr. To call, summon; அழைத்தல். மழலை முற்றாதவிளஞ்சொல்லா லுன்னைக் கூவுகின்றான் (திவ். பெரியாழ். 1, 4, 5).
|