- 5 v. intr. 1. To babble,as an infant; to talk indistinctly; to gabble;பேச்சுத்தெளிவின்றித் தடுமாறுதல். வாய்குழறா (திருவாச. 21, 10). 2. To cry, as a bird; to crow, as acock; கூவுதல். கூகை நன்பகற் குழற (பட்டினப். 268).3. To mingle, to be mixed up; கலத்தல். இருடாரகை குழறிற்றென்ன . . . மலர்மயிர்சொருகி (கோயிற்பு. பதஞ். 14). 4. To cause ruin, destruction;கேடுதருதல். குழறிய கொடுவினை யிலரே (தேவா. 249, 7).
|