- v. tr. < ஊடு + அறு-.1. To cut through, cleave, sunder, pierce, asan arrow; to force one's way through; ஊடுருவுதல். உலகூடறுத்து (திருவாச. 42, 9). 2. Todecide between parties, settle amicably; வழக்குத்தீர்த்தல். (W.)
- -v. tr. < ஊடு +. Todam; to obstruct in the middle; இடையில்அடைத்தல். ஒலிகடலை ஊடறுத்துக்கொண்டு (ஈடு, 1,4, 4).
|